CÂU CHUYỆN TẤM GƯƠNG SOI
Câu chuyện về chiếc gương soi của thiên tài Einstein
Mỗi người chúng ta đều có gương mặt với dấu ấn riêng. Thế nhưng dường như chúng ta chưa bao giờ coi đó là một tấm gương sáng để tự soi gương mặt thật của mình. Ngược lại, chúng ta hay nhìn người chung quanh, và khi nhìn thấy một gương mặt đẹp đẽ nào đó, ta hình dung ra mình cũng như thế. Giống như cậu bé Einstein ngây thơ ngày nào…
Thuở nhỏ, nhà bác học thiên tài Einstein vốn chỉ là một cậu bé ham chơi hơn ham học, như bất cứ đứa trẻ nào. Vì chuyện này mà cha mẹ cậu bé lúc nào cũng lo lắng. Những lời khuyên răn, nhắc nhở của cha mẹ đối với Einstein chỉ như “nước đổ lá khoai”. Cho đến năm Einstein 16 tuổi, một buổi sáng, trước khi ra sông câu cá, cha Einstein gọi con trai lại và kể cho ông nghe một câu chuyện. Chính câu chuyện này đã làm thay đổi cả cuộc đời Einstein.
Người cha bắt đầu kể: “Hôm trước, cha và chú Jack cùng lau chùi ống khói nhà máy. Với ống khói này thì chỉ có cách bước lên các bậc cốt thép bên trong mới leo lên được. Chú Jack đi trước, cha theo sau. Khi xuống, chú Jack vẫn đi trước, cha theo sau. Trên mặt và sau lưng chú Jack bụi khói bám đen sì, còn cha thì vẫn sạch sẽ. Có lẽ vì lúc chui trong ống khói, chú luôn đi trước cha nên hứng hết bụi khói. Lúc ấy, cha nhìn thấy bộ dạng lấm lem của chú Jack, nghĩ là nhất định cha cũng giống chú ấy, mặt mũi hệt như một thằng hề, thế là cha liền đi ra con sông nhỏ gần đó để rửa mặt.
Chú Jack thấy mặt mày cha vẫn sạch sẽ, lại cho rằng chú cũng sạch sẽ nên chỉ rửa tay qua loa rồi đi ra phố. Hôm ấy, những người đi đường được một dịp cười no nê, chắc họ nghĩ chú Jack có vấn đề”. Einstein nghe cha kể đến đấy, đã phá lên cười thật to.
Đợi Einstein dứt trận cười ông mới nghiêm trang nói: “Con thấy không, chúng ta chẳng thể soi vào ai để biết mình được, chỉ có bản thân mình mới là chiếc gương của chính mình mà thôi. Lấy một thiên tài ra làm gương soi, rõ thật ngớ ngẩn khi thấy mình cũng là thiên tài như họ”.
Nghe cha nói thế, Einstein cảm thấy rất xấu hổ. Bấy lâu nay ham chơi mà xao nhãng việc học hành. Và cũng từ đó, Einstein chú tâm vào việc học hành. Cuối cùng, “chiếc gương” ấy đã soi rọi trong ông một thiên tài vĩ đại, chiếu ánh sáng huy hoàng theo suốt cuộc đời của một danh nhân.
Các bạn thấy đấy, tất cả chúng ta đều mang một tên gọi là Tôi nhưng thật ra ta không hiểu mình là ai. Ta không bao giờ cố gắng để hiểu mình, để bản thân mình tốt hơn mà chỉ luôn nhìn vào người khác để thay đổi bản thân mình. Thay vì cố gắng thay đổi theo người khác, tại sao ta không nhìn vào chính mình để tự thay đổi?
Tạo sao không sắm ngay một chiêc gương soi cầm tay để tự chau chuốt lại bản thân và hãy dành thời gian suy nghĩ để làm cho bản thân tốt hơn nữa.
Nguồn: Thành viên: Thiên Di (Sưu tầm và chia sẻ)
https://evan.vn/cafe-van-nghe
Xem thêm bài viết liên quan:
Bài viết cùng chuyên mục
-
Pha cà phê bằng cốc sứ có tốt không?
07-04-2023